Bạn đã từng nghe đến thuật ngữ hikikomori nhưng chưa hiểu rõ nó là gì? Hikikomori mô tả những người rút lui hoàn toàn khỏi xã hội, sống khép kín trong phòng riêng suốt thời gian dài — không đi học, không đi làm, không giao tiếp. Vậy hikikomori là gì, tại sao nó lại trở nên phổ biến, và đâu là cách giúp người “ẩn mình” tìm lại ánh sáng cuộc sống
Thuật ngữ Hikikomori: Định nghĩa và những điều cơ bản cần biết
Hikikomori là gì? Giải thích thuật ngữ “ẩn mình”
“Hikikomori” (引きこもり) là một thuật ngữ tiếng Nhật, được dùng để chỉ những người tự rút lui khỏi xã hội trong thời gian dài, không tham gia học tập, công việc hay bất kỳ hoạt động xã hội nào. Họ gần như sống biệt lập trong không gian riêng, thường là phòng ngủ, và rất hiếm khi ra ngoài.
Thuật ngữ Hikikomori thường gắn liền với hình ảnh “ẩn mình”, tức trốn tránh hoàn toàn các mối quan hệ thực tế, sống phụ thuộc vào người thân, đặc biệt là cha mẹ. Đáng chú ý, hikikomori không nhất thiết phải là bệnh lý theo nghĩa y học, nhưng lại có ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần và chất lượng sống của người trong cuộc.
Nguồn gốc của hội chứng Hikikomori
Hikikomori xuất hiện lần đầu tại Nhật Bản vào cuối thập niên 1990, được công nhận là một vấn đề xã hội bởi bác sĩ tâm thần Tamaki Saito – người đầu tiên dùng thuật ngữ này để mô tả những thanh niên sống cô lập trong thời gian dài.
Nhật Bản thời kỳ hậu bong bóng kinh tế chứng kiến áp lực học tập và cạnh tranh khốc liệt, dẫn đến sự bùng phát của những người trẻ mất phương hướng, không muốn (hoặc không thể) hòa nhập với xã hội.
Theo báo cáo của Bộ Y tế Nhật Bản, số lượng người hikikomori tại nước này đã lên tới hơn 1 triệu người, phần lớn ở độ tuổi 20–40. Từ đó, hiện tượng này dần lan rộng ra các quốc gia khác như Hàn Quốc, Trung Quốc, Mỹ, Pháp, và gần đây là Việt Nam, do áp lực xã hội hiện đại, công nghệ phát triển và sự thay đổi trong mô hình gia đình.
Dù tên gọi bắt nguồn từ Nhật Bản, người hikikomori ngày nay không còn là đối tượng riêng biệt của một quốc gia – mà đã trở thành một vấn đề xã hội toàn cầu cần được nhìn nhận nghiêm túc.
Các dấu hiệu nhận biết một người có xu hướng Hikikomori
Việc nhận biết sớm biểu hiện của người hikikomori rất quan trọng để can thiệp kịp thời. Dưới đây là một số dấu hiệu cảnh báo phổ biến:
-
Tự cách ly trong phòng suốt nhiều ngày, thậm chí nhiều tháng, chỉ ra ngoài khi thực sự cần thiết (hoặc hoàn toàn không).
-
Từ chối giao tiếp với người thân, bạn bè, không dùng điện thoại, né tránh tiếp xúc trực tiếp.
-
Không đi học, không đi làm, không có động lực tham gia bất kỳ hoạt động xã hội nào.
-
Phụ thuộc hoàn toàn vào gia đình, đặc biệt là cha mẹ trong việc ăn uống, sinh hoạt.
-
Lạm dụng internet hoặc trò chơi điện tử như một hình thức trốn tránh thực tại.
-
Có thể đi kèm các biểu hiện lo âu, mất ngủ, trầm cảm nhẹ, nhưng không rõ ràng như các chẩn đoán bệnh lý khác.
Lưu ý rằng thuật ngữ Hikikomori không đơn thuần ám chỉ người sống khép kín hay ngại giao tiếp, mà là một mô hình sống cô lập kéo dài, với sự từ chối kết nối xã hội một cách triệt để.
Đi sâu vào thế giới của Hikikomori: Nguyên nhân và hệ lụy
“Ngòi nổ” dẫn đến lối sống Hikikomori là gì?
Hikikomori xuất hiện tại Nhật vào cuối thập niên 1990, do bác sĩ Tamaki Saito đặt tên để mô tả những thanh niên sống cô lập lâu dài. Sau khủng hoảng kinh tế, áp lực học tập và cạnh tranh khiến nhiều người trẻ Nhật rút lui khỏi xã hội.
Bộ Y tế Nhật Bản ước tính có hơn 1 triệu người hikikomori, chủ yếu từ 20–40 tuổi. Hiện tượng này đã lan sang Hàn Quốc, Trung Quốc, Mỹ, Pháp và gần đây là Việt Nam, do áp lực xã hội, công nghệ và thay đổi mô hình gia đình. Dù bắt nguồn từ Nhật, hikikomori nay là vấn đề toàn cầu cần được nhìn nhận nghiêm túc.

Hikikomori có phải là một loại bệnh tâm lý?
Câu trả lời là không hoàn toàn. Hikikomori không được xem là bệnh lý độc lập trong DSM-5 hay ICD-10, mà là một hiện tượng xã hội hoặc trạng thái tâm lý phức tạp. Nhiều người hikikomori có thể mắc đồng thời trầm cảm, rối loạn lo âu xã hội hoặc bị nhầm lẫn với các rối loạn này vì có điểm chung như tránh né xã hội, mất hứng thú, rút lui khỏi các hoạt động.
Một số người tự kỷ mức nhẹ cũng có hành vi tương tự, nhưng do khó khăn về nhận thức xã hội chứ không phải chọn cách trốn tránh. Khi quá lệ thuộc vào thế giới ảo, họ dần xa rời đời sống thực.
Khác biệt ở chỗ, hikikomori là hành vi rút lui có chủ ý để tránh áp lực, trong khi các rối loạn tâm lý khác có triệu chứng rõ ràng hơn. Tuy nhiên, hai yếu tố này có thể đồng thời tồn tại và cần được can thiệp sớm.
Những hệ lụy nghiêm trọng của Hikikomori đối với cá nhân và xã hội
Hikikomori không chỉ ảnh hưởng đến người trong cuộc, mà còn tạo ra những “lỗ hổng” trong hệ thống xã hội, vậy hệ lụy của Hikikomori là gì? Hikikomori gây tổn thương tâm lý lâu dài, làm suy giảm khả năng giao tiếp xã hội, dẫn đến trầm cảm, mất phương hướng, và thậm chí là suy nghĩ tiêu cực hoặc tự tử.
Người hikikomori thường phụ thuộc vào cha mẹ về kinh tế và tinh thần, không thể tự lập, khiến tình trạng ẩn mình kéo dài. Nỗi sợ giao tiếp, mất tự tin và khoảng cách thế hệ khiến họ dễ mắc kẹt trong “vỏ bọc” của mình. Cha mẹ phải chăm sóc suốt đời, ảnh hưởng đến tài chính và mối quan hệ gia đình. Một lượng lớn thanh niên có tiềm năng nhưng không tham gia vào nền kinh tế gây lãng phí, dẫn đến các vấn đề xã hội như tỷ lệ thất nghiệp, cô đơn, khủng hoảng tâm lý và mất cân bằng nhân khẩu học.
Chân dung một Hikikomori
Lịch trình sinh hoạt điển hình của người Hikikomori
Một ngày của một người hikikomori không giống như bất kỳ ai đang sống trong xã hội bình thường. Họ thường xây dựng một lịch trình sinh hoạt “đảo ngược” và cố định trong không gian riêng. Rất nhiều người hikikomori thức đến 2–3 giờ sáng (hoặc hơn), rồi ngủ xuyên buổi sáng, dậy vào buổi chiều.
Họ dành phần lớn thời gian trong phòng riêng, ăn uống, vệ sinh, giải trí. Cuộc sống của họ không liên quan đến việc học, không đi làm, không gặp bạn bè. Nhiều người còn cắt đứt liên lạc với cả người thân. Cứ thế mỗi ngày trôi qua đều giống nhau – một chu trình khép kín không thay đổi, như một “vòng lặp cô lập”.
Thế giới “ảo” và vai trò của internet đối với người Hikikomori
Internet có thể là “cửa sổ duy nhất” của người hikikomori, nhưng cũng là cái bẫy khiến họ chìm sâu hơn vào cô lập khi game online, mạng xã hội, YouTube, diễn đàn… trở thành “bạn đồng hành” mỗi ngày. Vì có thể tương tác ẩn danh, tránh va chạm cảm xúc, họ dễ gắn bó với thế giới ảo. Một số còn tìm thấy cộng đồng có hoàn cảnh tương tự, càng khiến họ không muốn thay đổi. Dần dần, người hikikomori mất kỹ năng giao tiếp thật và phản ứng xã hội. Internet không gây ra hikikomori, nhưng lại là “chất keo” giữ họ trong thế giới khép kín.
Khó khăn trong giao tiếp và xây dựng mối quan hệ thực tế
Một trong những đặc điểm rõ nét nhất của người hikikomori là khó khăn – thậm chí là ám ảnh – khi phải giao tiếp ngoài đời thực.
-
Tránh ánh mắt, né tránh tiếp xúc trực tiếp, ngại nói chuyện hoặc chỉ trả lời bằng từ đơn – đây là những biểu hiện phổ biến.
-
Không biết cách duy trì cuộc trò chuyện, không hiểu ngôn ngữ cơ thể, dễ cảm thấy lúng túng hoặc lo lắng quá mức.
-
Thiếu tự tin: Nhiều người cảm thấy bản thân “kém cỏi”, “không xứng đáng”, sợ bị đánh giá nên chọn cách im lặng hoặc tránh xa.
-
Mất khả năng thiết lập mối quan hệ: Họ không còn bạn bè thân thiết, không muốn tiếp cận người lạ, và dần sống tách biệt hoàn toàn.
Đây không chỉ là “tính cách hướng nội”, mà là sự tổn thương sâu sắc trong lòng tin và cảm xúc, khiến người hikikomori không dám kết nối lại với xã hội.
Hikikomori và giới trẻ Việt Nam: Thực trạng và những lo ngại
Liệu Hikikomori có đang “du nhập” vào Việt Nam?
Dù chưa có số liệu chính thức, hiện tượng hikikomori đang âm thầm lan rộng trong giới trẻ Việt Nam, nhất là tại các thành phố lớn như Hà Nội, TP.HCM.
Nhiều bạn trẻ sống khép kín, từ chối đến trường, đi làm hoặc rút lui hoàn toàn khỏi xã hội. Các chuyên gia cảnh báo: việc “ở ẩn trong phòng” hàng tháng không đơn thuần là lười biếng, mà có thể là dấu hiệu của hikikomori. Dù chưa phổ biến như ở Nhật, nếu không được nhận diện và can thiệp kịp thời, hikikomori có thể trở thành vấn đề ngầm đáng lo ngại tại Việt Nam.
Những yếu tố nào ở Việt Nam có thể dẫn đến tình trạng Hikikomori?
Hội chứng hikikomori không tự nhiên xuất hiện. Tại Việt Nam, có một số yếu tố đặc thù đang góp phần tạo điều kiện cho tình trạng này phát triển:
-
Áp lực học hành, thi cử khắc nghiệt: Kỳ vọng từ gia đình, điểm số, thành tích… dễ khiến học sinh, sinh viên rơi vào trạng thái căng thẳng kéo dài.
-
Cha mẹ bao bọc hoặc kiểm soát quá mức: Tình trạng “nuôi con trong lồng kính” khiến nhiều bạn trẻ thiếu kỹ năng tự lập, ngại va chạm với thực tế.
-
Thiếu kỹ năng giao tiếp, thiếu định hướng nghề nghiệp: Một bộ phận giới trẻ dễ cảm thấy lạc lõng, mất phương hướng sau khi rời khỏi trường học.
-
Tác động từ đại dịch Covid-19: Thời gian dài học và làm việc tại nhà khiến thói quen giao tiếp xã hội bị gián đoạn, nhiều người dần “quen” với sự cô lập.
-
Internet và game online: Mạng xã hội, TikTok, YouTube hay game trực tuyến trở thành “thế giới lý tưởng” để tránh né thực tế.
Tất cả những yếu tố trên tạo ra một môi trường dễ phát sinh hikikomori, đặc biệt khi người trẻ không có điểm tựa tinh thần hoặc nơi chia sẻ an toàn.
Cần làm gì để nhận biết và hỗ trợ những người có dấu hiệu Hikikomori?
Việc phát hiện sớm và hỗ trợ đúng cách là chìa khóa quan trọng giúp người có xu hướng hikikomori thoát khỏi sự cô lập.
Dấu hiệu nhận biết sớm
-
Con/em bạn ở trong phòng cả ngày, không muốn ra ngoài, không đi học hay đi làm
-
Không có bạn bè thân thiết, ngại tiếp xúc xã hội, lảng tránh các cuộc trò chuyện
-
Dành quá nhiều thời gian cho mạng xã hội, game hoặc các hoạt động online
-
Dễ nổi nóng, thu mình, mất định hướng sống
Sự hỗ trợ từ gia đình và bạn bè quan trọng như thế nào?
Gia đình và bạn bè là lớp “lá chắn tinh thần” đầu tiên giúp người hikikomori kết nối lại với cuộc sống. Thay vì chỉ trích hay ép buộc, hãy tiếp cận họ bằng sự chân thành và kiên nhẫn. Một lời chào, một bữa cơm chung cũng đủ để họ thấy mình được yêu thương và chờ đợi.
Gia đình cần lắng nghe, chấp nhận khác biệt và hỗ trợ không kiểm soát. Khuyến khích những hành động nhỏ như mở cửa phòng, cùng đi chợ hay tạm rời mạng xã hội vài giờ mỗi ngày sẽ giúp họ từng bước thoát khỏi vùng an toàn tiêu cực.
Cách hỗ trợ ban đầu
-
Lắng nghe không phán xét: Đừng vội trách mắng hay thúc ép. Người hikikomori cần cảm giác được thấu hiểu trước tiên.
-
Tạo môi trường giao tiếp nhẹ nhàng: Dành thời gian trò chuyện mỗi ngày, ngay cả khi người đó chỉ phản hồi rất ít.
-
Hỗ trợ chuyên môn từ chuyên gia tâm lý: Can thiệp sớm bằng tham vấn tâm lý có thể giúp người trẻ nhận diện vấn đề và tìm lại động lực sống.
-
Hướng dẫn xây dựng lại lịch trình sinh hoạt lành mạnh: Từng bước nhỏ như ngủ đúng giờ, ra ngoài đi bộ, ăn uống cùng gia đình… sẽ giúp phá vỡ vòng lặp cô lập.
Quan trọng nhất là hãy kiên nhẫn và đồng hành. Hikikomori không thể “chữa khỏi trong một ngày”, nhưng với tình yêu thương và hỗ trợ đúng cách, người trẻ hoàn toàn có thể tái hòa nhập với cuộc sống.
Các phương pháp trị liệu tâm lý có hiệu quả với Hikikomori?
Đối với nhiều trường hợp hikikomori, can thiệp tâm lý chuyên sâu là cần thiết, đặc biệt khi người đó đã rơi vào trạng thái cô lập kéo dài hoặc có dấu hiệu rối loạn tâm thần kèm theo.
Dưới đây là một số phương pháp thường được áp dụng:
-
Trị liệu cá nhân (Individual therapy): Giúp người hikikomori hiểu rõ nguyên nhân sâu xa khiến họ rút lui, đồng thời học cách đối mặt với cảm xúc tiêu cực một cách lành mạnh.
-
Liệu pháp hành vi nhận thức (CBT): Phù hợp với người có lo âu xã hội hoặc suy nghĩ tiêu cực về bản thân. CBT hỗ trợ họ thay đổi nhận thức sai lệch, cải thiện cách phản ứng với môi trường.
-
Trị liệu gia đình (Family therapy): Trong nhiều trường hợp, sự rối loạn trong mối quan hệ gia đình là nguyên nhân gốc rễ. Trị liệu gia đình giúp các thành viên hiểu nhau hơn, xây dựng lại sự kết nối tích cực.
-
Trị liệu nhóm: Môi trường nhóm an toàn với những người có hoàn cảnh tương tự sẽ giúp người hikikomori làm quen lại với giao tiếp xã hội, từng bước lấy lại sự tự tin.
Hãy tìm một chuyên gia tâm lý phù hợp, có kinh nghiệm làm việc với các vấn đề liên quan đến cô lập xã hội, để quá trình trị liệu hiệu quả và không tạo thêm tổn thương.
Làm thế nào để tái hòa nhập cộng đồng một cách tích cực?
Sau thời gian dài sống khép kín, việc quay trở lại với cộng đồng là hành trình cần sự kiên trì, linh hoạt và đúng nhịp. Dưới đây là những bước khởi đầu:
-
Thiết lập mục tiêu nhỏ và khả thi: Ví dụ như: mỗi ngày ra ngoài 15 phút, nói chuyện với một người thân, tham gia một hoạt động nhóm trong tuần…
-
Khuyến khích hoạt động thể chất nhẹ nhàng: Đi bộ, chơi thể thao đơn giản hoặc tập yoga giúp giải tỏa căng thẳng, cải thiện tâm trạng và tái kết nối với cơ thể.
-
Tìm kiếm công việc hoặc học tập bán thời gian: Bắt đầu từ những việc linh hoạt, không áp lực cao – giúp họ từ từ xây dựng lại thói quen sống có mục tiêu.
-
Tham gia cộng đồng hỗ trợ hoặc các nhóm chia sẻ: Nhiều bạn trẻ thấy dễ dàng hơn khi kết nối với những người “cùng hoàn cảnh”, từ đó tạo động lực vượt qua.
Quan trọng nhất là tôn trọng tốc độ và giới hạn của người hikikomori. Mỗi bước tiến dù nhỏ cũng đáng được công nhận và cổ vũ. Hành trình tái hòa nhập không dễ, nhưng với sự đồng hành bền bỉ và lòng tin, người ẩn mình hoàn toàn có thể tìm lại nhịp sống mới – vững vàng và tích cực hơn.
FAQ: Những Câu Hỏi Thường Gặp Về Hikikomori
Hikikomori có thể chữa khỏi được không?
Có. Hikikomori không phải là tình trạng “vô phương cứu chữa”. Với sự hỗ trợ đúng cách từ gia đình, chuyên gia và xã hội, nhiều người đã có thể tái hòa nhập cộng đồng, quay lại cuộc sống học tập, làm việc bình thường và xây dựng cuộc sống tích cực, ổn định hơn
Tuy nhiên, quá trình này cần thời gian dài và sự đồng hành kiên trì. Việc “chữa khỏi” không diễn ra sau một liệu trình ngắn, mà là một hành trình phục hồi toàn diện cả về tâm lý và hành vi.
Các bậc phụ huynh nên làm gì để phòng tránh tình trạng Hikikomori ở con em mình?
Phòng ngừa luôn tốt hơn chữa trị. Phụ huynh nên chủ động lắng nghe, trò chuyện thường xuyên với con không chỉ về học tập mà cả cảm xúc và các mối quan hệ. Thay vì ép con “phải thành công”, hãy giúp con hiểu giá trị bản thân không nằm ở điểm số. Dạy con chấp nhận thất bại, giải quyết vấn đề và cân bằng giữa online và các hoạt động ngoài trời. Nếu thấy con rút lui, ít vận động, phụ thuộc internet – hãy tìm sự hỗ trợ chuyên môn kịp thời.
Qua bài viết, bạn đã biết được thuật ngữ Hikikomori và tác hại của Hikikomori là gì đến bản thân người mắc và cộng đồng. Tình cảm gia đình và bạn bè cũng như xã hội là những yếu tố vô cùng quan trọng để giúp người Hikikomori có thể bước ra khỏi vòng tròn an toàn mà họ tự vẽ ra cho chính mình.
>> Xem thêm: Khám phá ngôn ngữ Gen Z